Sau chuỗi ngày sấp vì case, rồi ngay sau đó chụp kỉ yếu và đến ngày sinh nhật,... cứ tưởng rằng bài này sẽ mãi chẳng có cơ hội lên sóng. Nhưng reflect thì luôn là việc hệ trọng, đặc biệt là với những kỉ niệm duy nhất đời sinh viên như UVTN thì không bao giờ là quá trễ cả
UVTN 2020 - cú twist cuối năm ngoạn mục của Nguyên :D
Tầm khoảng cách đây 1 tuần, mình vẫn nhớ cái cảm giác đứng trên sân khấu lớn của Âu Cơ. "Tưởng không vui mà vui không tưởng" có lẽ sẽ là câu miêu tả đúng nhất trải nghiệm của mình trong UVTN năm nay.
Chọn Sales, mình hoàn toàn ko có expectation gì khi hành trình của mình bắt đầu từ trang giấy trắng với chỉ chút kiến thức về Trade MKT. Nhưng qua lời động viên "Cứ làm thôi" của một người bạn, mình đã nộp chiếc CV vào những ngày cuối cùng tháng 11, and the rest is history... Chưa giây phút nào mình lấy cái cớ "không có kinh nghiệm hay không biết gì" để trốn tránh thất bại, và đó là điều mình tự hào nhất.
Ở vòng interview, chị phỏng vấn đã hỏi mình: "Chị không sure lắm em làm gì ở đây? Kể cả em thi có giải đi chăng nữa thì nó cũng chỉ tăng thêm một bullet point trong cái list achievement dài của em thôi..." Giá như có cơ hội được gặp lại chị, mình có thể tự tin khẳng đinh rằng:
"Vâng... nhưng đối với em, những giá trị UVTN đã đem lại thậm chí còn nhiều hơn thế nữa..."
Từ team lớn tới team bé, cùng 40 người bạn khác nhau, sấp ngửa giải những cái case căng não, có lẽ là nhiều case nhất trong đời một sinh viên phải giải liên tục - để rồi méo mặt khi bị các anh chị hỏi khó lúc Q&A.
Bonding là giờ phút đọc câu chuyện top 40 của nhau rồi cười ha hả ở cafe người ta - nhưng rồi cũng sẵn sàng xông lên "nhai đầu" lẫn nhau khi là đối thủ hôm debate (nói thế thôi chứ vẫn còn nhẹ nhàng
Khó khăn là những lúc cùng ngủ gục trên ghế sau buổi sáng căng thẳng rồi lại ôm nhau khóc buổi chiều sau individual interview, để rồi đêm đến cười đùa với nhau ở nhà chung cùng nhau chơi ma sói - king cup quên đi 1 ngày dài AC căng thẳng.
Từ những người xa lạ, mình đã có những người bạn. Từ lạc lối trên con đường sự nghiệp, mình đã có những người anh chị mentor/coach sẵn sàng reach out để giúp mình. Giờ thì tất cả điều đó đã gói gọn trong những mảnh kí ức, những tấm hình lưu lại... nhưng cảm xúc thì vẫn luôn đó, và những người bạn thì vẫn luôn như vậy, phải không?
Cảm ơn BTC HRC, đoàn trường, các anh chị judges/assessors doanh nghiệp và đặc biệt là tất cả những người bạn ứng viên đã cùng tạo nên một mùa UVTN 2020 đáng nhớ.
Chốt lại năm 2020 với từ bất ngờ này sang bất ngờ khác bắt đầu cùng COV19, mình đã dần học được cách chấp nhận những sự bất thường "to expect the unexpected". Nhưng cuộc đời sẽ luôn có cách xáo trộn để làm mọi thứ trở nên thú vị, và 2020 của mình đã thêm được nhiều tiếng cười, niềm vui và sự học hỏi từ quyết định tham gia UVTN as Sales, điều mình chưa bao giờ ngờ tới. Rồi sau đó mình nhận ra giá trị của sự biết ơn với những gì mình có và cả những trải nghiệm sắp xảy đến đối với mình khi dám tạke risk để chấp nhận thay đổi. Và cuối cùng ngoảnh lại, mình đã nhận ra bản thân kết thúc 2020 một con người sâu sắc hơn, khiêm nhường hơn và biết ơn hơn rất nhiều lần.
27/12/2020
Nguyen
Gửi cho 2022 - những cái đầu tiên
và tới 2023 - bằng những điều thất bại.
Cũng từ lâu kể từ khi mình reflect & post lên facebook một suy nghĩ gì của cá nhân. Phần vì hay dùng medium hơn, phần vì cảm giác đôi khi thời gian trôi nhanh quá, đang lướt qua cuộc đời mà không đọng lại điều gì mấy.
2022 bắt đầu với mình bằng 1 căn bệnh không rõ bao giờ sẽ khỏi/hoặc thậm chí không biết có thể trở về như bình thường được không. Thêm phần stress vì sau thời gian nằm viện, thời gian còn lại trong dự án chẳng còn bao nhiêu, bản thân bị chậm hơn so với team - chẳng rõ sẽ ra được kết quả gì với 4 tháng ngắn ngủi còn lại.
Có lúc mình nghĩ là sẽ từ bỏ để về HN.
Có sao đâu, mất tất cả thì ít nhất còn có gia đình.
Cũng có sự đấu tranh tâm lí trong vài tháng, và rồi mình đã quyết định không làm.
Đến bây giờ ngẫm lại cũng thấy một vài cái đầu tiên nho nhỏ.
- Lần đầu tiên mình cảm thấy tâm huyết khi cày ngày cày đêm cho 1 project, để rồi thấy nó được lớn, được mọi người trong công ty tiếp tục nuôi nấng và tìm thấy đâu đó một niềm đam mê với data. (*still testing this hypothesis for another year)
- Lần đầu tiên mình được cho đi làm thuê chuyên nghiệp nửa năm ở nước ngoài, và cũng để lại được dấu ấn gì đó của riêng mình với ban lãnh đạo người Đài.
- Lần đầu tiên học thêm 1 ngôn ngữ mới, sống một mình ở Đài Bắc, có những bạn mới - trong số đó có những người mình tự tin gọi là anh em.
- Lần đầu tiên với 1 đôi chân tưởng như còn yếu, đi du lịch chỉ một mình và chiếc vali, 7 ngày trời đi bộ gần 50km, rong ruổi trên những chuyến tàu, đến được hết những chỗ muốn đi từ Đài Bắc tới Cao Hùng, leo trên đỉnh núi Alishan 2000m để hít thật sâu một hơi, và để nói rằng: Mình vẫn có thể làm được.
"Ta không thể chọn điều gì xảy đến với ta, nhưng ta có thể chọn cách ta đối diện với nó." Căn bệnh đã không định nghĩa 2022 của mình. It just takes time, reflections and the courage to just overcome & do it.
2022 là một năm đáng nhớ và có lẽ là năm khiến mình cảm thấy thật sự đã lớn lên nhiều nhất.
Với 2023, nghe hơi ngược đời, nhưng mà 1 lần mình muốn cam kết với bản thân để thất bại ở ngoài vùng an toàn. Khi chi phí cơ hội còn thấp, và mặt vẫn còn đủ dày để tự tin nghe chửi.
Và rồi khi đó sẽ lại khôn ra thêm một chút và lớn hơn được thêm nhiều lần.
Big thanks to my family, friends, colleagues & my company (for sponsoring)
And thanks myself, for never giving up, bits by bits.
Nguyen
Graduated và một vài bài học sau 2.5 năm đi làm thuê chuyên nghiệp - June 2023
Lâu rồi không viết bằng Tiếng Việt, nếu văn phong hơi lủng củng mong mọi người bỏ qua
Mình đã từng đọc được 1 điều rằng: “Trong công việc/cuộc sống, hãy tìm 1 người có kinh nghiệm (senior) hơn để học, 1 người bạn (peer) để cùng phấn đấu, và 1 người mới hơn (junior) để có thể hướng dẫn (mentor)”. Nếu đâu đó có ai đọc được bài này cũng đang trong trạng thái hơi mông lung, hoặc chưa rõ ràng về dự định/career có thể ib thêm nhé.
Always willing to pay it forward.
Gửi tới bản thân, và những bạn cũng đang trong giai đoạn bắt đầu sự nghiệp.
Ý tưởng cho bài này được sinh ra sau khi mình nhận được câu hỏi từ 1 em junior trong công ty:
“Làm sao để grow nhanh & perform tốt trong công ty ạ?”
Đây là một câu hỏi khá hay, vì những người hỏi câu này ít nhiều cũng có mindset sẵn sàng cầu tiến học hỏi – nhưng để có câu trả lời thích đáng thì thật sự khó.
Khó thứ nhất vì điều này không dễ nhận ra – thường chỉ sau 1 quá trình khi bản thân bắt đầu tự nhìn lại (reflect) hoặc có thêm góc nhìn từ phía thứ 3.
Khó thứ hai vì “nhanh” hay “chậm” là tính từ mang tính tương đối, phải xác định rõ hơn là so với cái gì – mà mình đoán là ở đây hầu hết các bạn sẽ tự so sánh mình với đồng lứa (peer pressure).
Khó cuối cùng là để đánh giá performance thường ít nhiều sẽ mang tính chủ quan – để khách quan hóa thì cần 1 quá trình. Bạn cần trải qua 1 vài năm, và 1 vài thử thách trong các vị trí khác nhau. Bạn làm ở vị trí này không tốt không có nghĩa là bạn không có khả năng ở 1 mảng khác mà bạn chưa khám phá ra. Tất nhiên là còn chuyện bạn có hợp style làm việc của team và sếp không nữa.
Và không phải ai cũng có cơ hội để di chuyển qua lại như vậy trong công ty – dẫn dến khi mọi thứ không diễn ra như mong muốn, suy nghĩ đầu tiên sẽ là bỏ đi làm cái khác.
Vì chính mình cũng đã từng có suy nghĩ giống như vậy.
Mình mất khoảng 1 năm đầu tiên đi làm băn khoăn về câu hỏi này, và khoảng 1 năm rưỡi để bắt đầu hình thành ý niệm về 1 câu trả lời.
Kết quả là 1 điều nghe dù chung chung nhưng đối với mình lại rất đúng: “Quan trọng là bạn biết mình muốn gì.”
Và để tìm ra được điều ấy, với mỗi việc mình bắt đầu làm, mình sẽ bắt đầu với câu hỏi tại sao (Why).
Năm 2021 mình có bắt đầu tham gia chương trình quản trị viên tập sự của Heineken. Tính đến thời điểm này mình chính thức tốt nghiệp. Để tự nhìn lại về bản thân thì:
1. Mình suýt nghỉ việc (1 vài lần) – nhưng sau mỗi trải nghiệm tưởng như là tệ nhất, mình vẫn tìm được cách để vượt qua.
2. Mình cũng một thời gian từng nghĩ performance của mình không tốt so với 1 bạn ở vị trí tương tự, và có 1 thời điểm bị đánh giá below expectation – assignment cuối đã hoàn toàn thay đổi quan điểm này của mình về bản thân.
3. Mình từng nghĩ nhiều chuyện khi đi làm phần rất lớn là phụ thuộc vào may mắn ngoài tầm kiểm soát– dù điều này có đúng 1 phần, không có nghĩa bản thân không thể tìm cách tác động tới quỹ đạo của nó, bằng cách trực tiếp hoặc gián tiếp.
Để làm được 3 điều này thì cần có 1 điểm chung: phải xác định rõ được thứ mình muốn đạt được. Mình đã tự note với bản thân vào 2021 là mình muốn 3 điều: khám phá ra 1 mảng thật sự khiến mình hứng thú trong phòng Sales/Commercial – xác định một người mentor mà mình có thể coi như role model và thậm chí là career-path coach – khám phá được thế mạnh mà mình có khả năng để đào sâu về chuyên môn trong vài năm tới.
2 năm ở Heineken đối với mình là khoảng thời gian tốt nhất để làm điều ấy. Vừa là động lực để mình luôn tiếp tục, vừa là lí do để mình hoàn thành program. Kết thúc hành trình, ít nhiều mình có chút tự hào đã có thể trả lời phần nào 3 điều trên.
May mắn hơn có lẽ là vì mình có trải nghiệm đi làm ở 3 quốc gia & 3 môi trường hoàn toàn khác nhau, cũng như gặp một vài Line Manager/Leader với style lãnh đạo rất khác biệt. Nhưng nếu bạn hỏi điều gì quan trọng đã khiến mình grow nhiều nhất, nó không gói gọn trong những trải nghiệm có mang phần hào nhoáng kia.
Mình chưa bao giờ ngại phải làm một điều hoàn toàn mới hay từ chối một cơ hội mới – kể cả những lúc mình không chắc chắc hay cảm thấy có phần sợ hãi. Dĩ nhiên là không phải trải nghiệm nào cũng êm đẹp. Cũng có những lúc cảm giác lo âu sẽ chiếm ưu thế, và bản thân cũng không rõ bước đi tiếp theo nên làm gì. Và nhiều hơn không, đó là cảm giác khi mọi thứ không đạt tới kì vọng – nỗi sợ bị thất vọng là điều thường trực. Nhưng mình vẫn sẽ tìm cách để làm.
Học cách dừng lại để lắng nghe sâu hơn một chút, cho người khác và cho chính bản thân, tự tin giao tiếp về điều mình muốn, cũng như nhận ra rằng tìm kiếm trợ giúp từ người khác không làm bạn kém hơn hay yếu đuối hơn - là vài điều giúp mình vượt qua kể cả những lúc khó khăn nhất.
Mình may mắn vì có những người đồng hành tốt bên cạnh, và điều đó được xây dựng từ cơ sở niêm tin – điều cần được xây dựng từ rất lâu trước đó. Nó bắt đầu từ sự chia sẻ những khía cạnh dễ tổn thương, điều mình cảm thấy không dễ chịu (vulnerable) và đó là cách tốt để xây dựng 1 mối quan hệ bền chặt. Vì đến cuối ngày, hơn tất cả, chúng ta đều cần một người đồng hành (buddy).
Để chốt lại, sau 2 assignment làm việc tại nước ngoài trong môi trường với người Đài & người New Zealand, điều mình nhận ra đó là dù có đi đâu – cũng có 1 vài yếu tố sẽ không bao giờ thay đổi:
1. Khó nhất trong 1 dự án là xác định rõ vấn đề mình cần giải quyết là gì – và tiếp đó là sự buy-in từ tất cả những bên tham gia, khi bạn không thể làm hết mọi thứ 1 mình.
2. Lắng nghe và cố gắng hiểu lí do đằng sau tại sao mọi người nghĩ như vậy. Học cách chấp nhận có chọn lọc những quan điểm khác mình là cách để suy nghĩ sâu sắc hơn.
3. Chấp nhận sự thay đổi, và rằng có những thứ sẽ đi theo 1 hướng khác hoàn toàn so với kế hoạch ban đầu – and it’s okay.
4. Tự tin hơn về khả năng của bản thân và học cách giao tiếp ra điều ấy, vì khi bạn tin vào chính bạn – người khác cũng sẽ muốn đặt niềm tin vào bạn.
5. And just be yourself, it starts with understanding who you are, as a person, really.
Khi bản thân chấp nhận thay đổi, và biết rõ mình là ai, và mình muốn đi tới đâu – ngoại cảnh có như thế nào cũng sẽ có cách để vượt qua. Trên hết là hãy biết rõ mình muốn điều gì và cố gắng thêm một chút. Vượt qua được điều ấy chính là khi bạn trưởng thành và tiến xa hơn, ít nhất là so với chính bản thân trước đó.
P/S: Dù có làm gì, đến cuối ngày hãy tìm một điều làm cho bạn cảm thấy vui/công việc mình đang làm có ý nghĩa. Đối với mình khi mình cảm thấy được trân trọng và những điều mình làm đem lại giá trị cho công ty – kể cả đến lúc mình không còn đó nữa. Và quan trọng nhất là những người bạn, người anh em mà mình biết sẽ đặt niềm tin ở mình/cũng như cách mình đặt niềm tin ở họ.
Special thanks to the people in my life, those who helped me recognize my values and put faith in me – you are truly special.
Nguyen (Daniel)